Thành phố buồn - Lam Phương


Đến Đà lạt, muốn viết nhiều, nhưng khi nghe bài hát, không muốn viết gì thêm vì nó đã nói tất cả những gì về thành phố buồn.

Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.

Về "Thành phố buồn"Wiki viết:

"Thành phố buồn" là một bài hát gắn liền với tên tuổi nhạc sĩ Lam Phương. Nội dung trong bài hát miêu tả về mối tình giữa đôi nam nữ trong bối cảnh thành phố Đà Lạt với rừng thông bao phủ sương khói tạo nên cảm giác buồn.
Bài hát viết theo điệu Slow rock, buồn. Nội dung kể về mối tình tan vỡ của một đôi nam nữ với những kỷ niệm thơ mộng ở Đà Lạt.

Thành phố nào nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già

Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều..
Anh thấy đẹp hơn..

Một sáng nào nhớ không em?
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.

Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.

Thành phố buồn, lắm tơ vương..
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
và con đường ngày xưa lá đổ..
Giờ không em sỏi đá u buồn..
Giờ không em hoang vắng phố phường..

Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi,
quên cả tình yêu...





Đà lạt đêm se lạnh tháng 9, sau những ngày rổn rang kèn trống kỷ niệm 70 năm thành lập nhà nước đi theo Chủ nghĩa cộng sản.

Nếu trái đất còn, có lẽ hàng ngàn năm sau, lịch sử nhân loại và Việt nam sẽ nhắc tới Cộng sản như những điều tồi tệ đã xảy ra trên thế giới này.
Sự mu muội cộng với sự kiêu ngạo không giống ai của những người Cộng sản đã nuôi một đàn rắn độc đang hoành hành phá hoại đất nước vốn vô cùng đẹp đẽ của chúng ta.
Nhớ tới người Mỹ và chất độc màu da cam đã hủy diệt sự sống, làm ô nhiễm đất và nước, những trẻ em dị tật, những nỗi đau ung thư, da cam ... để thấy rằng loài người không thể tự xây dựng cho mình một thiên đường sống, dù họ văn minh đến đâu.

Nhớ đến những người Cộng sản, với cách quản lý ngu xuẩn, kiêu ngạo đã tạo điều kiện cho một lũ sâu mọt đục khoét, phá hoại tài nguyên, ô nhiễm môi trường ...
Và cuối cùng, mỗi bản thân chúng ta đã làm được gì tốt hơn cho đất nước này, hay chỉ run rẩy, cơ hội, trốn chạy, ăn bám, nói leo, ngậm miệng ăn tiền ?
Và các bạn, một ngày đẹp trời, chúng ta cũng chẳng thể sống mãi, hãy làm khác đi, nói lên điều mình nghĩ, đập bỏ cái xấu, không phụ họa nó, từ bỏ sự yên bình giả tạo, cất đi khỏi mắt mình những điều dối trá.

Vâng, có thể bạn sẽ khổ hơn, nhưng có một sự khổ ở trên thế gian này là bệnh tật và sự chết, bạn khổ hơn một chút nhưng tâm hồn bạn sáng hơn, kẻ lân cận bạn được sung sướng hơn thì hãy hi sinh đôi chút.

Người ta đã phá đi rất nhiều, nhưng Đà lạt vẫn đẹp, tôi vẫn yêu nó.
Và tôi ghét sự ngu xuẩn, dối trá và cơ hội.

Cố lên các bạn, những quan chức Chính phủ còn lương tâm, những doanh nghiệp chân chính lẻ loi, những con người yêu lẽ phải, những kẻ yêu thiên nhiên.
Tất cả các bạn sẽ cố cứu lấy danh dự cho đất nước này, cho vẻ đẹp của nó.
Có thể các bạn sẽ mất đi một chút hoặc mất rất nhiều bởi những kẻ ngu dốt và khốn nạn nhưng đừng sợ chúng, chúng có sức mạnh của sự hắc ám nhưng chúng ta có sức mạnh của công lý và lòng tự trọng. 

Có thể tôi và các bạn sẽ mất đi một phần hoặc tất cả ngày hôm nay nhưng ngày mai, tôi tin các con của bạn sẽ nhớ tới các bạn nếu bạn làm việc nhỏ và dân tộc này sẽ nhớ các bạn nếu các bạn làm được việc lớn hơn. 
Tôi leo lên xe, đi khắp Việt nam, đất nước đẹp quá, người ta cũng làm được nhiều điều, vay nợ cũng nhiều rồi, lãng phí cũng nhiều điều và phá đi cũng rất nhiều, và những điều phá đi, phải rất lâu mới làm lại được.

Vài ngày nữa là tròn 1 tháng lang thang khắp đó đây.
Nước hồ Than Thở trước đây là nguồn nước uống của thành phố nay đã bị ô nhiễm, giờ không thể uống được nữa.

"Thành phố buồn" - Bài hát đã nói lên tất cả, khỏi phải viết thêm.


HQ

Comments

Popular posts from this blog

Ngàn lý do để tôn vinh Chúa

ĐỘ NẶNG CỦA PHÍM ĐÀN PIANO (HAY TRỌNG LƯỢNG CẢM ỨNG PHÍM ĐÀN) - Tại sao phím đàn piano của tôi chơi cứng?

4. Trần Chung Ngọc là ai? sachhiem.net? Lòng tin có bị đánh đổ?