Nghề nguy hiểm
Nhiều khi im lặng lại là thái độ khôn ngoan nhất để tồn tại. Nhiều khi tự hỏi tại sao mình hay vào facebook ? Giống như ngày xưa, người ta sáng ra uống cafe, mua tờ báo giấy để đọc. Báo giấy thì thông tin có cái mình thích, cái không thích, nhiều khi đọc thấy nhiều bài làm mất thời gian . Lại rất ghét khi có những bài giật tít rất ghê để câu khách, nhưng khi đọc thì thấy nhảm nhí. Mỗi lần như vậy, cứ như cảm giác bị lừa, giống như thấy một cô gái chân dài, rất là xinh, dáng vẻ huyền ảo, tha thướt, thùy mị, sán lại làm quen. Nhưng khi cô ấy mở miệng thì đầy sự hôi thối (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) . Facebook thì khác, bây giờ ít người đọc báo giấy, Facebook có vòng bạn bè ta kết nối, chấp nhận là bạn của nhau (theo nghĩa tương đối) , bạn nào chơi mà mình thấy có điều gì không hợp thì cắt kết nối, những chia xẻ, quan tâm của bạn ấy không bao giờ cần biết nữa. Điển hình là vợ mình đã cắt kết nối với mình trên facebook từ khá lâu rồi . Nhưng bọn mình vẫn yêu