Thằng dở hơi!
Bố con nhà Huy Quang tại vùng nóng bức Hoa kỳ, không một cành cây... Hôm nay, Đà nẵng có khi lên tới 40 độ C. Hôm qua cũng vậy, rất nóng, song tôi và bác tài lại phải đưa đàn vào tận Quảng Ngãi để bán. Chiếc xe tải 5 tạ cũ kỹ của bác rên ử ử với cái nóng của khúc ruột miền Trung. Đà nẵng hầu như chưa có dịch vụ có vẻ như chuyên nghiệp để phục vụ mảng kinh doanh của tôi, từ vận chuyển, lên dây đến những thứ khác...Vì vậy, khi bắt đầu với thị trường này, tôi lại phải làm công việc của khoảng 10 năm về trước, khi tôi bắt đầu tìm tòi khám phá việc kinh doanh với cây đàn piano. Chiếc xe vẫn ử ử chạy dưới ánh mặt trời chói chang. Thường thì xe tải 5 tạ không có điều hòa nên khối sắt di động được năng lượng của mặt trời hâm nóng đã làm cho nó gần giống cái lò bánh mỳ. Việc này có ích cho tôi biết sống thông cảm hơn khi thỉnh thoảng vẫn cong mỏ mắng mỏ các em vận chuyển ở Hà nội khi họ phạm sai lầm nào đó. Thực ra, hành trình 135 km từ Đà nẵng đi Quảng Ngãi cũng chẳng ghê gớm lắm,