Posts

Showing posts from October, 2013

Bí quyết kinh doanh của người Hoa

Image
Câu chuyện của một phóng viên nọ đến phỏng vấn một ông chủ tiệm cháo người Hoa trong một cuộc khảo sát về mô hình kinh doanh. Phóng viên : Thưa ông trước khi bán cháo ông làm gì? Chủ tiệm : Ngộ bưng cháo cho cha ngộ bán. Phóng viên : Vậy cửa hàng này có bao nhiêu năm? Chủ tiệm : Không có năm, chỉ có đời. Mấy đời lận. Bà cố ngộ bán cháo. Ông nội ngộ bán cháo. Cha ngộ bán cháo. Ngộ bán cháo. Con trai ngộ… Phóng viên : Trời ơi! Không có gì khác ư? Chủ tiệm : Khác chớ, ngày trước có một cửa hàng ở Quảng Châu, bây giờ có hai cái ở Sài Gòn, ba cái ở Hoa Kỳ, bốn cái ở Úc. Phóng viên : Người ta thành công thì sẽ cho con cái làm Giám đốc, còn ông? Chủ tiệm : Ngộ có thành thì vẫn cho con làm chủ cửa hàng. Phóng viên : Ông không muốn chúng đi học sao? Chủ tiệm : Muốn nhiều, con ngộ một đứa có bằng Thạc sĩ kinh doanh cháo, đứa khác vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ cơm Phóng viên : Ở trong bếp à? Chủ tiệm : Ở Đại học Havard, Mỹ. Phóng viên : Học xong

Sùng bái – mảnh đất tốt cho chế độ nô lệ

Image
Mua bán nô lệ (purchase of a slave) Trong thời Cổ Đại, chế độ nô lệ được thiết lập bằng bạo lực. Kẻ mạnh tạo ra quanh mình một nhóm những kẻ trung thành với nó, dùng bạo lực bắt những thành viên khác trong quần thể phải làm nô lệ cho chúng. Kẻ nào chống lại sẽ phải chết. Từ thời Trung Đại đến nay, trên danh nghĩa không còn chế độ chiếm hữu nô lệ. Tuy nhiên, ở nơi này nơi khác, bằng cách này hay cách khác, các nhà nước phong kiến và nửa phong kiến thực chất vẫn tạo ra trong lòng nó những kiểu chế độ nô lệ “không toàn phần” . Đặc biệt, về tư tưởng, đại đa số quần chúng thực chất vẫn phải sống trong chế độ nô lệ. Lợi dụng sự dốt nát của quần chúng – do chưa có điều kiện học tập, nghiên cứu và cũng do chính sách ngu dân – giới cầm quyền nhồi sọ con người đến mức họ có thể coi những điều vô lý và ngu xuẩn nhất như chân lý tuyệt đối. Trong số những “chân lý” khốn nạn đó có những tín điều như: vua là con trời (hay lãnh tụ là thánh) và mọi thứ ta được hưởng đều là của vu

Mảnh đất Chúa bỏ quên

Image
. Ông Alan Phan đã nói về Sài Gòn hôm nay như sau: " Tôi không phải là một 'city planner' nhưng ngay cả với cặp mắt nhòm nhèm của một ông già, tôi cũng nhận ra rằng Saigon đã trở nên một trong những thành phố xấu xí nhất trần gian". Hòn ngọc Viễn Đông Tôi cũng sợ Sài Gòn. Mấy ngày có việc vào trong Thành phố. Tôi len lỏi giữa  đám đông hối hả. Khói, còi xe, tắc đường khắp nơi, vào mọi lúc, không cứ phải giờ tan tầm. Các con kênh, dòng sông đang biến thành cống với mùi hôi thối. - It's raining, it's pouring! (Trời mưa, trời đổ mưa!) Thằng lớn nhà tôi thích mưa. Nó thích lắm, cứ mưa xuống là nó hò hét, nhảy nhót. Tôi cũng không hiểu sao nó thích mưa nhưng tôi thì tôi biết chắc là tại sao tôi thích mưa Sài Gòn. Thực ra, thời tiết Sài Gòn là nơi rất đáng sống. Nhưng Sài Gòn hôm nay nếu không có những cơn mưa như thế thì không thể sống nổi. Mưa làm thông các con kênh, những lỗ cống. Mưa nhiều, Sài Gòn đỡ thối. Chỉ dừng lại gọi điện ở một góc đường n