Không cãi nhau!

Nhạc sĩ NC là người có tài, thẳng tính và có bản lĩnh. Ông sinh ra tại một góc phố cổ Hà Nội. Gia đình ông là tư sản cũ nên vốn liếng vẫn còn dư dả. Tóm lại, ông không khó khăn về kinh tế. Ông luôn đau đáu về những con người miền Trung, vùng khó khăn nhất về mùa màng, khắc nghiệt nhất về khí hậu.

Bởi vậy nên trái tim ông hướng về đó...

Một lần, có anh nhà báo trẻ muốn "moi tin" nhạc sĩ và hỏi:
- Anh ơi, anh đang ở gia đình đầy đủ, tại sao anh lại lặn lội thân cò về nơi rừng thiêng, nước độc sáng tác để làm gì cho khổ ra? anh đang yên bề gia thất như thế, lại dở chứng lọ mọ làm khổ vợ con?

Vốn là người đôi khi cũng cực đoan, không thích một số kiểu nhà báo hay moi tin, hay tò mò về cuộc sống đời tư của người khác và kém tư cách. Nhạc sĩ bảo:

- Cậu hỏi vậy, ý muốn nói tôi là người dở hơi chứ gì? Tôi dở hơi là việc của tôi, không phải việc của cậu? tôi hay đến miền Trung cũng là việc của tôi!
À, mà thôi, tôi nói chuyện với cậu làm gì, không khéo, tôi lại ra dở hơi; hơn nữa, chẳng may, tôi nóng lên lại cãi nhau với cậu nữa thì tôi lại dở hơi gấp đôi.

Tóm lại là không nên cãi nhau với cậu.

Thế nhé, tôi đi đây!



NC là người hơi cực đoan ./.




HQ

Comments

  1. Hi HQ,
    Chị đọc rồi, cám ơn em, chắc chắn là có lời khuyên trong đó dành cho chị. Chị sẽ nghe theo.

    Nhưng khổ nỗi, chị ở trong miền Nam nên có lẽ cũng mang tính cách của người miền Nam mất rồi: "Giữa đường thấy sự bất bằng chẳng tha!" (bất bằng, chứ không phải bất bình, em nhé, vì nó là thơ của Đồ Chiểu, ngôn ngữ Nam bộ).

    Dù sao vẫn cám ơn em, và chúc mọi việc thuận lợi HQ nhé.

    ReplyDelete
  2. Chị anh về nhà mình xem tôi vừa viết tặng "em Lộc"
    môt tí chút

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Ngàn lý do để tôn vinh Chúa

ĐỘ NẶNG CỦA PHÍM ĐÀN PIANO (HAY TRỌNG LƯỢNG CẢM ỨNG PHÍM ĐÀN) - Tại sao phím đàn piano của tôi chơi cứng?

Nhạc Jazz là gì và làm thế nào để "thưởng thức" nó?